Thời vận có thể thay đổi, nhưng bản chất con người thì… khó nói lắm.
Và chính cái “bản chất” đó – thứ mà nhiều khi ta còn chưa hiểu hết về mình – lại âm thầm quyết định vận mệnh, cơ hội và cả chất lượng cuộc sống mỗi ngày.
Trong vài dòng trò chuyện chia sẻ này, tôi không nói chuyện về “trời cao phù hộ”, không nói đến việc bạn đi cúng sao giải hạn, cũng không bán gì cho bạn cả, hoặc có thể làm bạn “đổi đời sau 30 ngày”.
Không..!
Tôi chỉ muốn rủ bạn ngồi lại, nhâm nhi một tách cà phê (dù là cà phê thật hay cà phê trong trí tưởng tượng), rồi cùng nhau nói một câu chuyện rất đời:
Tại sao có người giỏi – chăm – máu làm ăn, nhưng mãi vẫn chưa thấy “vận may mỉm cười”?
Và làm sao để tự mình chỉnh lại vận mệnh vào một khoảng thời gian nào đó, thay vì suốt ngày trông chờ may rủi?
1. Khi nỗ lực vẫn… thấy đời bất công
Có hôm, tôi ngồi với một anh bạn ở quán cà phê lề đường.
Quán không sang, ghế nhựa bình thường, ly cà phê đen pha vội.
Nhưng câu chuyện của anh thì nặng như… tạ.
Bạn ấy thở dài, giọng đầy bất mãn:
-
“Em không lười, em làm việc không thiếu ngày nào.”
-
“Em đi học thêm, đọc sách, tham gia khóa này khóa nọ.”
-
“Em cũng liều, cũng máu, cũng muốn bứt phá như ai.”
Nhưng đổi lại:
-
Dự án thì cứ dở dang.
-
Hợp tác thì được vài bữa là vỡ.
-
Tiền kiếm được bao nhiêu, trôi đi bấy nhiêu.
-
Còn cảm xúc thì từ hy vọng chuyển sang… bất lực.
Thú thật, nghe xong tôi không hề thấy lạ.
Vì kiểu người như anh, trong đời tôi gặp nhiều rồi. Và chính bản thân tôi cũng đã từng vấp phải.
Và có thể, đâu đó trong câu chuyện của anh, bạn cũng thấy bóng mình trong đó.
Chúng ta không thiếu nỗ lực, không thiếu tham vọng, không thiếu quyết tâm.
Nhưng cái chúng ta thiếu – lại là cái ít ai chịu nhìn thẳng:
👉 Thiếu một nền tảng bên trong thật sự vững vàng.
Người ta cứ trách: “Do số”.
Nhưng nhiều khi, không phải do số, mà là do… cách mình sống, cách mình cho – nhận, cách mình đối nhân xử thế.
2. Thế giới này không vận hành theo logic “chỉ cần cố là được”
Nghe có vẻ trái với những câu truyền cảm hứng thường thấy, nhưng đó là sự thật.
Xung quanh chúng ta, ai cũng nói:
“Chỉ cần cố gắng hết mình thì trời sẽ không phụ.”
Câu này… đúng một nửa.
Vì thực tế, có người cố gắng rất nhiều,
nhưng:
-
Làm sai chỗ,
-
Gieo sai cách,
-
Đặt niềm tin sai người,
-
Sống sai nguyên tắc,
thì càng cố gắng… càng mệt, chứ vận đâu mà đổi.
Cuộc đời không trả lương theo số giờ bạn “căng mình ra”,
mà nó trả lương theo giá trị bạn gieo được vào cuộc sống và con người xung quanh.
Muốn vận mệnh đổi, trước hết phải đổi cách mình vận hành bản thân.
Và đó là lúc chúng ta cần quay lại với một điều tưởng như… cũ kỹ, nhưng thật ra chưa bao giờ lỗi thời:
“Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín”
Nghe qua thì giống như một câu treo tường trong lớp học thời tiểu học.
Nhưng nếu bạn chịu “mở khóa” nó, bạn sẽ thấy:
đây là một bản đồ nâng cấp bản thân cực kỳ tinh gọn, sâu sắc và thực tế.
3. “Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín”: Không phải khẩu hiệu, mà là “hệ điều hành” của vận mệnh
Hãy tạm quên hình ảnh những khẩu hiệu cũ kỹ trên tường đi.
Giờ ta thử nhìn lại 5 chữ này như một bản “update phần mềm” cho chính mình.
3.1. Nhân – Sống sao để người ta muốn ở gần
Nhân không phải là “đi phát quà từ thiện, chụp ảnh rồi đăng Facebook”.
Nhân là cái tâm và cách mình đối xử với người khác mỗi ngày:
-
Bạn có thực lòng quan tâm đến người bên cạnh?
-
Bạn có biết nghĩ cho người khác khi đưa ra quyết định?
-
Bạn có đối xử tử tế với nhân viên, đối tác, đồng đội, dù lúc đó bạn đang ở “kèo trên”?
Người có Nhân, đi tới đâu cũng được yêu quý,
mà khi đã được yêu quý rồi,
cơ hội, thông tin, sự giúp đỡ… tự chúng tìm đến.
Người không có Nhân,
dù có giỏi đến đâu, sớm muộn gì cũng rơi vào cảnh:
“Lúc khó khăn, nhìn quanh chẳng thấy ai.”
3.2. Lễ – Cách mình cư xử quyết định vị trí mình đứng
Lễ không phải là cúi chào rập đầu.
Lễ là sự tinh tế trong giao tiếp:
-
Biết tôn trọng thời gian của người khác.
-
Biết lắng nghe, thay vì chỉ chờ tới lượt mình nói.
-
Biết nói lời cảm ơn đúng lúc, xin lỗi đúng chỗ.
Một người có tài nhưng thiếu Lễ,
rất khó đi xa, vì đi tới đâu cũng dễ va chạm,
dễ làm tổn thương người khác mà mình không hay.
Trong khi đó, một người có Lễ,
dù chưa giỏi lắm, cũng thường được chỉ thêm, nâng đỡ, dạy bảo, giới thiệu cơ hội.
3.3. Nghĩa – Không sống kiểu “xài xong rồi thôi”
Nghĩa là không quay lưng khi người ta đang gặp khó khăn.
Là không “xài xong rồi thôi”.
Là nhớ đến người đã giúp mình,
và khi có thể, tìm cách trả lại hoặc trả tiếp cho đời.
Trong công việc:
-
Có người cho bạn cơ hội đầu tiên.
-
Có người giới thiệu bạn với khách hàng đầu tiên.
-
Có người tin bạn dù lúc đó bạn… chưa có gì trong tay.
Người có Nghĩa là người không quên những cái “đầu tiên” đó.
Còn người chỉ biết “hưởng xong là thôi”,
thì thường chỉ có thể đi nhanh một đoạn ngắn, chứ khó đi đường dài.
3.4. Trí – Khôn sâu, chứ không khôn vặt
Trí không chỉ là “thông minh lanh lẹ”.
Khôn vặt thì xã hội này không thiếu, nhưng khôn sâu mới là thứ quý.
Trí là khả năng:
-
Nhìn xa hơn một bước.
-
Thấy được hậu quả phía sau một cái lợi trước mắt.
-
Biết phân biệt đâu là đường tắt nguy hiểm, đâu là con đường chậm nhưng chắc.
Người có Trí,
không vội vàng tham những cái lợi “nhanh – nhiều – lạ”.
Họ chậm hơn một chút, nhưng đi rất chắc,
và ít phải trả giá đắt vì những quyết định thiếu suy nghĩ.
3.5. Tín – Chữ ký vô hình của mỗi con người
Ngày nay người ta dễ hứa, nhưng khó giữ lời.
Trong khi đó, Tín chính là “chữ ký vô hình” đính kèm theo tên bạn trong mọi cuộc trò chuyện, mọi cơ hội.
-
Bạn nói: bạn làm.
-
Bạn hứa: bạn giữ.
-
Bạn nhận: bạn hoàn trả xứng đáng.
Chỉ cần bạn là người nói được làm được,
thì dù bạn không giỏi quảng cáo, không giỏi PR,
danh tiếng của bạn vẫn tự lan ra trong các mối quan hệ.
Và chính Tín là thứ giữ bạn ở lại trong lòng người khác,
giúp những cơ hội tìm đến bạn lần hai, lần ba, chứ không phải chỉ một lần rồi thôi.
4. Chúng ta không sống một mình – Chúng ta đang được nối bằng những “sợi dây vô hình”
Mỗi người chúng ta giống như một điểm sáng nhỏ trên bản đồ vũ trụ.
Giữa những điểm sáng ấy là vô số sợi dây vô hình:
-
Sợi dây của nhân duyên.
-
Sợi dây của cơ hội.
-
Sợi dây của sự tin tưởng.
-
Sợi dây của những điều “tưởng như tình cờ”.
Bạn không thấy, không chạm được,
nhưng bạn sẽ cảm được qua cách cuộc đời đối xử với bạn:
-
Có người đi tới đâu cũng có người nâng đỡ,
đó không chỉ là may mắn, mà là kết quả của những gì họ từng gieo. -
Có người đi đâu cũng vướng chuyện rắc rối,
cũng không phải “trời ghét”,
mà nhiều khi là cuộc đời đang trả lại đúng thứ họ đã gửi đi trước đó.
Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín chính là cách bạn “cài đặt” lại những sợi dây đó.
Khi những sợi dây kết nối được DỊCH LẠI cho đúng:
-
Cơ hội đến nhẹ nhàng hơn.
-
Người tốt xuất hiện nhiều hơn.
-
Những cánh cửa mới mở ra đúng lúc hơn.
5. Tỉ lệ vàng 7 – 3: Bí mật nhỏ trong quy luật cho – nhận
Trong một thế giới mà ai cũng muốn “hơn người ta một chút”,
người thực sự thông minh lại là người biết cho đi nhiều hơn nhận về.
Nghe có vẻ trái với lẽ thường, nhưng hãy thử nhìn bằng góc độ khác:
Hãy tập sống với tỉ lệ vàng:
Cho đi 7 phần – Giữ lại cho mình 3 phần.
Không phải chỉ là tiền bạc.
Mà là:
-
7 phần tử tế.
-
7 phần giúp đỡ khi có thể.
-
7 phần chia sẻ kinh nghiệm.
-
7 phần hỗ trợ người khác cùng đi lên.
Còn 3 phần:
-
Giữ lại cho nhu cầu cá nhân chính đáng.
-
Giữ lại cho gia đình, cho những điều cần thiết.
-
Giữ lại cho không gian riêng của chính bạn.
Bạn càng sống kiểu “tôi phải hơn, tôi phải thắng, tôi phải giữ nhiều hơn”,
thì cuộc đời càng dễ… “cắt đường cấp nguồn” từ bên ngoài.
Ngược lại:
-
Khi bạn chia sẻ cơ hội,
-
Giới thiệu người khác với khách hàng của mình,
-
Nâng đỡ một ai đó khi họ mới bắt đầu,
-
Sẵn sàng cho người khác mượn “ánh sáng” từ mình,
thì vũ trụ – theo một cách nào đó – sẽ ghi lại.
Và đến khi bạn chạm đáy,
sẽ có người xuất hiện đúng lúc để nhắc bạn:
“Hồi trước mày giúp tao, giờ tới lượt tao kéo mày lên.”
6. Tâm linh: Nên xem là nơi để… lắng lại, chứ không phải chỗ “gửi đơn đổi đời”
Đây là đoạn có thể “đụng chạm nhẹ”, nhưng tôi cũng muốn nói theo cảm nhận của chính mình..bạn cũng lên cảm nhận theo sự nhìn nhận thật khách quan nhé.
Tâm linh, tín ngưỡng, thờ cúng, chùa chiền,…
tất cả những điều đó, nếu nhìn đúng,
chúng là một phần rất đẹp trong văn hóa.
-
Chúng giúp ta biết ơn.
-
Giúp ta khiêm nhường.
-
Giúp ta lắng lại, soi lại mình.
Nhưng nếu ta:
-
Đi cúng với tâm thế “con cúng nhiều, thầy phù hộ con giàu nhanh”,
-
Đi cầu duyên với suy nghĩ “khỏi phải tự sửa mình, chỉ cần xin cho gặp người tốt”,
-
Đi giải hạn với niềm tin “chỉ cần làm lễ, mọi nghiệp đời trước lập tức xóa”…
thì ta đang giao hết quyền kiểm soát đời mình cho một điều mơ hồ.
Thời nào rồi mà còn tin rằng
mình có thể đổi vận chỉ bằng vài mâm lễ, vài lần khấn?
Không có gì sai khi tin vào điều tốt đẹp, tin vào nhân quả,
nhưng nguồn gốc của mọi sự thay đổi vẫn nằm ở cách mình sống mỗi ngày.
-
Bạn sống có Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín không?
-
Bạn có sẵn sàng cho đi 7 phần, giữ lại 3 phần không?
-
Bạn có tử tế với người bên cạnh, với lựa chọn của mình, với lời nói mình phát ra không?
Nếu những điều đó chưa làm được,
thì bất kỳ sự “cầu xin đổi đời” nào cũng chỉ là đặt hy vọng lên một cái bóng rất mơ hồ đấy.
7. Vận mệnh không phải tấm vé số – Nó là bản phản chiếu chính bạn
Vận mệnh không phải là tờ vé số bạn cầm sẵn trên tay từ ngày sinh ra.
Nó giống như một tấm gương lớn.
Tấm gương đó phản chiếu:
-
Bản chất bạn đang sống mỗi ngày.
-
Giá trị bạn đang gieo mỗi ngày.
-
Cách bạn đối xử với người khác.
-
Cách bạn cho – nhận.
-
Cách bạn giữ lời, giữ tâm, giữ đạo sống của mình.
Bạn không thể đứng trước gương,
nhăn nhó vì gương “chiếu xấu quá”,
mà không chịu chỉnh lại vài điều cho nét, cho đẹp và rực rỡ hơn.
Muốn vận đổi,
thì đừng đổi… bàn thờ,
đừng đổi… thầy,
đừng đổi… chùa.
Hãy thử bắt đầu bằng việc:
-
Đổi cách suy nghĩ.
-
Đổi cách đối nhân xử thế.
-
Đổi cách mình đứng trước cuộc đời này và chịu trách nhiệm về mỗi việc mình đang làm.
8. Tôi không cần bạn tin – chỉ cần bạn thử
Tôi không viết những dòng này để kêu bạn:
-
Mua gì đó.
-
Theo ai đó.
-
Gia nhập nhóm nào đó.
Tôi cũng không cần bạn phải “tin tôi tuyệt đối” bởi vì đây chỉ là một cuộc trò chuyện theo ngẫu hứng của tôi..
Vì cuộc đời này, điều quan trọng không phải là tin ai, mà là dám thử, dám kiểm chứng.
Bạn có thể:
-
Tạm thời giảm bớt niềm tin mù quáng vào chuyện may rủi.
-
Bắt đầu tăng dần “Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín” trong cách sống chuẩn chỉnh hàng ngày của bạn.
-
Tập sống với tỉ lệ 7 phần cho – 3 phần giữ trong khả năng của mình.
Rồi lặng lẽ quan sát sự thay đổi của chính bạn trong những khoảng thời gian tới:
-
Mối quan hệ có thay đổi không?
-
Cảm xúc bên trong có bình an hơn không?
-
Cơ hội có rơi vào tay mình dễ hơn không?
Cuộc đời là một “cuộc thí nghiệm dài hơi” mà bạn vừa là nhà khoa học, vừa là kết quả của mỗi một hành động bạn gieo đi.
9. Thôi kết lại nhé: Vận đổi khi lòng mình đổi
Thời vận có thể thay đổi.
Nhưng nó không tự dưng mà đổi. Tôi nghĩ vậy đấy!
Nó chỉ đổi khi:
-
Bạn bớt oán trời trách người,
và bắt đầu soi lại cách mình đang sống mỗi ngày đã thực sự tuyệt vời và hết mình chưa. -
Bạn bớt đi tìm phép màu bên ngoài,
và bắt đầu dùng “Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín” làm kim chỉ nam cho mọi lựa chọn trong hành trình của bạn. -
Bạn bớt tính toán “mình được bao nhiêu”,
và bắt đầu hỏi:
“Hôm nay mình đã trao đi được những gì rồi?”.
Và một lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra:
Khi bản chất bên trong đã đổi,
thì thời vận bên ngoài không thể đứng yên.
Tôi không hứa với bạn điều gì cả và cũng không khẳng định rằng sau khi đọc xong bài này,
cuộc đời bạn sẽ lập tức rẽ sang trang mới.
Nhưng tôi tin một điều:
Nếu bạn bắt đầu sống tử tế hơn, sâu sắc hơn, có nguyên tắc hơn,
thì từng chút một, vận mệnh sẽ nghiêng nhẹ về phía bạn.
Không ồn ào.
Không hoành tráng.
Chỉ là mỗi sáng thức dậy,
bạn thấy mình vững vàng hơn, chủ động hơn, và bớt sợ cuộc đời hơn.
Và chính điều đó, đôi khi, chính là dạng may mắn đẹp nhất mà một con người có thể sở hữu.
Chúc bạn và gia đình luôn phát triển và đổi mới từng ngày!



0 Nhận xét