Có bao giờ bạn tự hỏi: “Tại sao mình buồn thế này? Tại sao mình lo âu đến thế? Tại sao cuộc sống không chịu chiều lòng mình, cứ ngược ý mình mãi?” – Nếu có, thì xin chúc mừng bạn! Bạn đã chính thức bước vào câu lạc bộ đông đảo nhất hành tinh: Câu lạc bộ những người cho rằng cuộc đời nợ mình một lời giải thích.
Nhưng mà… hãy ngồi xuống, hít một hơi thật sâu và thử nghĩ lại xem. Cái vũ trụ này nó to đến mức nào nhỉ? Hàng tỷ con người đang thở, hàng nghìn sự kiện đang xảy ra trong mỗi giây. Chẳng lẽ tất cả phải vận hành chỉ để phù hợp với một cái ý nghĩ nhỏ bé trong đầu bạn thôi sao? Nghe có vẻ hơi “ngông” đúng không?
Khi kỳ vọng đụng độ thực tại
Thực ra, nguyên nhân khiến bạn đau khổ, thất vọng, bực bội… không nằm ở hoàn cảnh. Hoàn cảnh chỉ là hoàn cảnh. Thứ làm bạn xoắn não chính là sự va chạm dữ dội giữa “kỳ vọng” và “thực tại”. Bạn mong người ta yêu mình mãi mãi, nhưng rồi một ngày họ rời đi. Bạn muốn công việc lúc nào cũng thuận lợi, nhưng sếp lại nổi hứng giao thêm deadline gấp. Bạn muốn trời nắng để đi chơi, thì mưa lại đổ xuống bất ngờ.
Và thế là, khi mọi thứ không khớp với mong muốn, bạn liền thấy cả thế giới chống lại mình. Nhưng thật ra, thế giới chẳng hề “có hứng” chống lại bạn đâu. Nó chỉ đang vận hành theo luật của nó thôi, còn bạn thì lại gán thêm cho nó những cái nhãn kiểu: “tốt – xấu, đúng – sai, hợp – không hợp”.
Cuộc đời không có nhiệm vụ phải chiều lòng bạn
Nghe hơi phũ phàng, nhưng đây là một sự thật đáng giá cả cuộc đời: Cuộc đời không có nhiệm vụ phải thỏa mãn bạn. Khi bạn chấp nhận được điều này, một cánh cửa giải thoát sẽ mở ra ngay trong tâm trí. Bạn sẽ thấy: “À, hóa ra mọi thứ vốn dĩ đang diễn ra rất bình thường. Chỉ là mình đang làm quá lên thôi.”
Ví dụ, một ngày bạn ra đường, xe máy bị xịt lốp. Bình thường, bạn sẽ la trời trách đất: “Sao xui dữ vậy? Hôm nay đúng là ngày tận thế của mình rồi!” Nhưng nếu nhìn bằng con mắt mới, bạn sẽ thấy: “À, đơn giản là cái lốp nó hỏng. Mà xe thì có quyền hỏng chứ. Có cái gì trên đời này là không hỏng đâu?” Và khi bạn đổi góc nhìn, tâm mình bỗng nhẹ hẳn đi, chẳng còn bão tố nào trong lòng nữa.
Sống an nhiên là như thế nào?
Người ta hay nhầm tưởng rằng sống an nhiên là khi mọi việc đều thuận buồm xuôi gió, không còn va chạm, không còn sóng gió. Nhưng không phải. Sống an nhiên chính là học cách điềm nhiên trước mọi biến đổi.
Bạn vẫn có công việc, vẫn có deadline, vẫn có người ghét mình, vẫn có chuyện bất ngờ ập đến. Nhưng thay vì vật lộn và chống cự, bạn chỉ đơn giản đón nhận nó như một phần tự nhiên của cuộc đời. Lúc đó, tâm bạn nhẹ như mây, chẳng còn gì đủ sức lay động bạn nữa.
Và lạ thay, chính khi bạn thôi bắt ép cuộc đời phải “theo kịch bản” của mình, thì nó lại mở ra nhiều điều tuyệt vời hơn cả những gì bạn từng mong đợi. Giống như khi bạn buông tay khỏi cái ý niệm “phải được hạnh phúc theo cách này, cách kia”, thì bạn lại bất ngờ thấy niềm vui xuất hiện trong những khoảnh khắc rất giản dị: một cốc trà nóng, một câu chuyện cười vu vơ, hay chỉ là cảm giác thảnh thơi khi hít thở một buổi sáng trong lành.
Cuộc đời vốn có dòng chảy riêng
Nói cho công bằng, cuộc đời của mỗi người đều có số phận, có dòng chảy riêng, tuân theo những quy tắc vận hành bí ẩn của vũ trụ. Bạn có thể bơi ngược, bạn có thể chống cự, nhưng sớm muộn gì bạn cũng nhận ra: mình chỉ thêm mệt thôi.
Khi bạn hiểu rằng: “À, mình chỉ là một phần của dòng chảy này”, thì tâm bạn bắt đầu bớt áp đặt. Bạn thôi còn muốn cưỡng ép mọi chuyện theo ý mình. Bạn giảm bớt những mong cầu hão huyền vượt ngoài khả năng. Và khi đó, bạn mới thực sự được chuyển hóa.
Chuyển hóa: Từ áp đặt sang đón nhận
Hãy thử tưởng tượng, bạn từng sống như một đạo diễn, lúc nào cũng muốn vũ trụ phải đóng vai phụ trong bộ phim của mình. Nhưng khi chuyển hóa, bạn nhận ra: mình chỉ là một diễn viên trong một vở kịch lớn hơn rất nhiều. Và thay vì cố bắt mọi người làm theo kịch bản của mình, bạn học cách ứng biến, đón nhận và hòa vào nhịp điệu chung.
Điều đó không có nghĩa bạn buông xuôi hay “kệ đời tới đâu thì tới”. Ngược lại, bạn sống thực tế hơn, vẫn làm việc, vẫn nỗ lực, nhưng là với một tinh thần khác hẳn: vui vẻ, nhẹ nhàng, có sự kiểm soát từ bên trong. Bạn hành động không phải để ép cuộc đời phục vụ mình, mà để tận hưởng trải nghiệm trên hành trình này.
Một chút vui vẻ để dễ thở hơn
Thật ra, nếu nghĩ kỹ thì cũng buồn cười lắm. Chúng ta hay trách đời, trách người, trách hoàn cảnh… nhưng thử hỏi: bạn có bao giờ thấy con mèo ngồi ủ rũ, than thở: “Tại sao trời mưa đúng lúc mình muốn ra ngoài rình chim?” chưa? Hay thấy cái cây nào than: “Sao năm nay nắng gắt quá, bất công thật!” chưa? Không. Chỉ có loài người mới thích “bày trò” với cuộc đời, đòi hỏi nó phải chiều theo ý mình.
Vậy nên, có lẽ đã đến lúc bạn cũng nên học một chút… “ngốc nghếch” từ tự nhiên. Cứ sống, cứ trải nghiệm, cứ vui khi có thể. Nếu có chuyện không như ý, thì… thôi, coi như vũ trụ đang viết thêm chút gia vị vào kịch bản cho bạn.
Bạn sẽ trải nghiệm được nhiều hơn
Khi tâm trí bạn thôi áp đặt, thôi mong cầu vô lý, bạn sẽ nhận ra một điều tuyệt diệu: cuộc sống vốn dĩ rất phong phú. Mỗi ngày đều có cái để trải nghiệm, để cảm nhận, để học hỏi.
– Một cái thất bại có thể cho bạn bài học còn quý hơn cả thành công.
– Một người rời đi có thể mở ra cơ hội gặp một người mới, tuyệt vời hơn.
– Một biến cố tưởng chừng bất hạnh lại có thể giúp bạn trưởng thành gấp mười lần.
Tất cả đều là quà tặng của cuộc đời, nếu bạn biết cách nhìn.
Bạn thấy không, hạnh phúc thật ra không nằm ở việc đời có chiều theo bạn hay không. Hạnh phúc nằm ở chỗ bạn có đủ sáng suốt để đón nhận đời đúng như nó đang là.
Vậy thì, từ bây giờ, hãy thử buông nhẹ những kỳ vọng nặng nề. Hãy bước đi với một tinh thần đón nhận, nhưng vui vẻ. Hãy làm việc và sống hết mình, nhưng trong một trạng thái nhẹ nhàng, an nhiên.
Bởi vì… chắc chắn là bạn sẽ trải nghiệm được nhiều hơn. Nhiều hơn những gì bạn từng mong đợi. Nhiều hơn những gì bạn nghĩ cuộc đời có thể mang lại. Và biết đâu, trong chính hành trình “không như ý” đó, bạn lại tìm thấy điều tuyệt vời nhất của cuộc sống này.
0 Nhận xét